7 CÂU CHUYỆN KINH ĐIỂN TRONG THẦN THOẠI HY LẠP
Achilles là con trai của vị vua Hy Lạp Peleus và nữ thần biển cả Thetis. Ngay từ nhỏ, chàng đã sở hữu một sức mạnh phi thường nhưng vẫn không có khả năng bất tử như người mẹ của mình.
Khi mới hạ sinh, nữ thần Thetis nhận được một lời tiên tri rằng con trai của bà sẽ chết trong một trận chiến kinh hoàng. Vì không muốn điều bất hạnh xảy đến với con mình, nên bà đã cầm gót chân nhúng thân thể Achilles vào nước Styx – con sông của sự bất tử vĩnh hằng.
Vua Peleus nhìn thấy vậy, hiểu nhầm rằng vợ có ý hại con, ngài hết sức tức giận, nên tuốt kiếm xông ra. Nữ thần Thetis cũng không ở lại giải thích cho mà bỏ ngay về thủy cung.
Nhưng tiếc thay, đôi chân của Achilles vẫn chưa kịp được nhúng xuống sông, do đó toàn bộ cơ thể của chàng đều là mình đồng da sắt, duy nhất chỉ còn có phần gót chân vẫn là của người trần nên rất yếu ớt, chưa kịp tôi luyện.
Kể từ đó, Achilles vừa có sức mạnh thần thánh bất khả chiến bại vừa có thân thể mình đồng da sắt có thể chống lại mọi đao kiếm trên đời, ngoại trừ một điểm yếu duy nhất chính là phần gót chân.
Cuối cùng, trong Chiến tranh thành Troy, Achilles đã chết như lời tiên tri đã định vì bị mũi tên của hoàng tử Paris bắn trúng gót chân dựa trên lời tiết lộ của thần Apollo
Người xưa kể lại rằng, thời gian của đêm thần Zeus ái ân với nàng Alcmene dài bằng ba ngày vì thần Zeus ra lệnh cho thần Mặt trời Helios không được mọc như thường lệ. Sau đêm hôm đó, nàng Alcmene đã mang thai và hạ sinh một cậu con trai, đặt tên là Alcide.
Zeus rất đỗi vui mừng và muốn cậu con trai Alcide trở nên bất tử nên vào một đêm nọ, thần lén bế cậu bé đặt vào lòng vợ mình là nữ thần Hera để bú trộm sữa. Bất ngờ thần Hera phát hiện, đẩy Alcide ra xa khi cậu đã bú gần no. Những giọt sữa của nữ thần văng khắp nơi trên bầu trời, tạo thành dải sông Ngân Hà. Từ đó, thần Zeus đặt tên cho cậu bé là Hercules – nghĩa là “Vinh quang của Hera”.
Sau này, Hercules kết hôn với con gái vua Creon trị vì thành Thebes tên là Megare. Cuộc sống của họ rất hạnh phúc và hai vợ chồng sinh được tám người con. Nhưng tai họa từ đâu giáng xuống, Hercules bỗng nhiên phát điên, giết hết vợ và các con mình.
Khi tỉnh lại, Hercules vô cùng hoảng sợ trước tội lỗi của mình. Hỏi ra thì mới biết đó là sự trả thù của nữ thần Hera. Nàng vẫn luôn thù ghét đứa con riêng của thần Zeus và tìm mọi cách để hãm hại chàng.
Không còn cách nào khác, Hercules đến đền thờ Delphi để xin thần Apollo chỉ dẫn để thanh trừ tội lỗi của mình. Thần Apollo truyền rằng chàng phải trở về quê hương Tirynthe, nộp mình làm nô lệ cho vua Eurystheus xứ Mycenae trong 12 năm và trong 12 năm đó phải lập được 12 kỳ công vĩ đại. Nghe theo lời thần Apollo, Hercules nộp mình nô dịch cho vua Eurystheus.
Vị hoàng tử Paris lợi dụng lúc vua Agamemnon vắng nhà đã đem quân qua cướp vợ của ngài là nàng Helen đi. Sau khi vua quay trở về phát hiện vợ của mình đã bị bắt nên vô cùng tức giận, đem quân đi đánh thành Troy – nơi trị vì của hoàng tử Paris, để giành lại nàng Helen. Thế là cuộc chiến tranh thành Troy huyền thoại đã bùng nổ.
Chiến tranh dữ dội, kéo dài trong suốt 10 năm nhưng quân đội của nhà vua Agamemnon vẫn không thể nào công phá được cổng thành Troy. Lúc này, họ đã nghĩ ra một sáng kiến táo bạo, đó là lấy gỗ ghép lại thành một con ngựa lớn, mượn danh nghĩa đây là báu vật của thần linh ban tặng cho quân sĩ thành Troy, sau đó quân của mình núp vào bên trong con ngựa để vào được thành.
Họ đã cho người đi lan truyền khắp nơi rằng con ngựa gỗ này chính là báu vật Thần linh đã ban tặng cho Paris và cho quân sĩ của mình. Trong thành Troy, có hai cha con quân sư biết được mưu đồ đó nên đã tâu lên trên nhằm ngăn chặn tin đồn.
Nhưng không ngờ rằng thần chiến tranh Ares đã giúp sức cho quân đội vua Agamemnon, ra lệnh cho con rắn độc phục kích và giết chết hai cha con họ. Phía bên quân đội Agamemnon tiếp tục tung tin đồn rằng do hai cha con nọ không tin chuyện con ngựa gỗ, đã xúc phạm thần linh nên đã bị trừng phạt.
Thế là mọi người trong thành Troy ai cũng tin câu chuyện con ngựa gỗ, nên đã mở cửa rước ngựa gỗ vào thành. Nhân lúc nửa đêm, quân đội của vua Agamemnon đã thoát ra ngoài, đốt phá thành, mở cửa cho quân mình vào thành khiến cho thành Troy thất bại mà không kịp trở tay.
Ngày xửa ngày xưa, ở nước Hy Lạp cổ đại, có hai đứa trẻ chạy trốn khỏi dì ghẻ của mình nên đã cưỡi lên một con cừu đực có bộ cánh bằng lông cừu vàng. Sau đó, con cừu này bị giết và bộ lông của nó bị treo lên dưới sự canh gác của một con rồng.
Để tìm kiếm bộ lông cừu vàng, Jason đã lên tàu Argo ra khơi. Jason vốn là con trai của Eson – vua xứ loclos. Khi Jason còn nhỏ, Pélias là chú của cậu đã chiếm ngôi vua và đày đọa chàng hoàng tử trẻ này đi xa. Sau đó Pélias hứa sẽ chia cho cháu mình một phần vương quốc nếu chàng có được bộ lông cừu vàng.
Jason đóng con tàu Argo và đi cùng 50 thuỷ thủ. Sau rất nhiều chuyến phiêu lưu kỳ lạ, họ tới được nước Colchide bên bờ biển Đen. Với sự giúp đỡ của Médée, con gái vua nước Colchide, Jason đã chiến thắng con rồng và đoạt được bộ lông cừu vàng.
Sau cuộc chiến giữa các vị thần Titan, Olympian, Zeus và các anh chị em thắng trận. Họ trở thành các vị thần cai quản Olympus cũng như thế gian, còn các Titan bao gồm cả cha họ là Cronus thì bị giam cầm dưới địa ngục Tartarus.
Có 2 người thuộc nhà Titan thoát khỏi cảnh ngục tù đó là Prometheus và Epimetheus, bởi 2 ông này không tham gia vào cuộc chiến. Zeus đã giao cho 2 ông nhiệm vụ tạo ra con người và các sinh vật sống khác trên trần gian.
Prometheus lấy đất sét nặn ra con người, rồi nhờ thần Athena thổi sự sống vào. Epimetheus có nhiệm vụ ban tặng những khả năng đặc biệt cho muôn loài như, tốc độ, sức mạnh,…Không may rằng, đến khi Prometheus tạo ra con người thì Epimetheus đã trao tặng hết các khả năng tốt cho các loài khác, chẳng còn lại gì cho loài người chúng ta.
Prometheus, vì rất yêu quý con người, đã tạo hình cho con người có dáng đứng thẳng như các vị thần, và ông còn lén ăn cắp ngọn lửa của các vị thần, đem xuống cho loài người. Nhờ có lửa của Prometheus, loài người yếu đuối không còn sợ bóng tối và thú dữ, dần dần mới phát triển cho đến ngày nay.
Khi biết chuyện, thần Zeus vô cùng nổi giận và quyết định trừng phạt Prometheus cùng loài người. Với Prometheus, Zeus xích ông vào ngọn núi Caucasian và ngày này sai một con chim khổng lồ đến mổ ruột gan ông và Prometheus phải chịu đựng nỗi đau đớn đó hàng ngày.
Còn đối với loài người, thần Zeus có một cách trừng phạt khác. Zeus ra lệnh cho thần thợ rèn Hephaestus tạo ra một người phụ nữ tên là Pandora. Các vị thần đều trao tặng những món quà cho Pandora. Nữ thần Athena cho nàng quần áo, Aphrodite cho nàng sắc đẹp, thần Appollo cho nàng khiếu âm nhạc, thần Hermes cho nàng khả năng nói.
Sau đó, thần Zeus gả Pandora cho Epimetheus và để họ sống chung với loài người. Món quà cuối cùng mà Zeus tặng cho Pandora là một chiếc hộp. Nào ngờ đó cũng chính là sự trừng phạt của Zeus dành cho loài người. Mặc dù Prometheus đã cảnh báo Epimetheus chớ nên nhận món quà của Zeus, nhưng Epimetheus lại quá chiều lòng vợ mình nên đã giữ lại món quà mà nàng thích nhất.
Tuy đã được căn dặn không được mở hộp ra, nhưng Pandora không chiến thắng nổi sự tò mò, mở nắp hộp, và mọi điều xấu xa, độc ác trong đó thoát ra. Từ đó, con người đã có thêm những đức tính xấu như lòng tham lam, sự đố kỵ, giả dối, phản bội … Chúng ta hận thù, tranh giành và chém giết nhau, tạo ra những cuộc chiến tranh cũng là do chiếc hộp của Pandora.
Thuở xưa, Medusa là một thiếu nữ có nhan sắc tuyệt trần. Nàng rất mực tôn kính nữ thần Athena. Sắc đẹp của Medusa đã lọt vào mắt vị thần biển Poseidon. Dù nàng đã từ chối nhưng thần vẫn quyết theo đuổi và điều này khiến nàng chạy vào đền thờ của nữ thần Athena với hy vọng được che chở.
Tuy nhiên, thần Athena lại làm ngơ trước sự khẩn khoản, cầu xin của Medusa, để mặc cho Poseidon cưỡng hiếp cô ngay trong đền thờ của nữ thần.
Vì tức giận trước hành động của 2 người đã làm ô uế đền thờ của mình, nữ thần Athena đã trừng phạt Medusa thay vì Poseidon. Thần biến Medusa thành hình dạng gớm ghiếc với mái tóc rắn, tay làm bằng đồng với móng sắc hơn dao. Kể từ đó, Medusa trở thành nữ quỷ tàn bạo, dã man, chuyên đi làm hại người, nhưng tuyệt đối không đe dọa đến những người phụ nữ.